Tết nàʏ con khôɴg về

todattn

Updated on:

Nó may mắn tìm được một công việc tốt, công ty cho đi học ba tháng ở Hàn quốc nhưng chuyến đi của nó vào đúng dịp Tết. Giờ đây cái lạnh dưới 0 độ C không còn làm nó sợ bằng cái lạnh xa nhà.

“Xuân xuân ơi xuân đã về, có nỗi vui nào vui hơn ngày xuân đến…”.

– Nhà mình nay, không khí Tết về sớm vậy mẹ?

– Ừ, bật nhạc cho vui cửa vui nhà, ba mày đang lo tuốt lá mai ngoài sân kìa. Nay có một mình ổng tuốt sáng giờ chưa xong.

– Út khi nào nó mới về vậy mẹ?

– Vài bữa nữa, nay trường nó cho nghỉ Tết trễ. Mà trễ thì cũng có về, còn mày…

Không gian chợt im bặt.

Tút…tút…tút…

Nó chào mẹ vội rồi tắt máy, ngồi thừ một góc. Không phải nó sợ phải nghe mẹ kể lể tiếp: “Ba mày nay cái chân lại đau nên nhà cửa vẫn còn đó chưa ai dọn dẹp, tường nhà đã bạc màu, mấy dòng chữ cũ rít sộc xệch từ năm ngoái chưa ai thay mới, chợ Tết này không có ai trông đồ phụ mẹ…” mà nó sợ… mẹ nghe thấy từng tiếng nấc nghẹn ngào của nó.

Tết này nó không về… nó nhớ như in câu nói của ba: “Làm gì thì làm nhưng Tết cũng phải về nhà, đoàn tụ gia đình. Giàu nghèo gì vài ba ngày Tết mà ráng làm”.

Nó còn nhớ lời hứa với mẹ: “Nay ra trường rồi, Tết này con sẽ về làm một cái Tết rôm rả. Vì nuôi tụi con mà mấy chục năm rồi nhà mình vẫn chưa có được một cái Tết đàng hoàng”.

Nó may mắn tìm được một công việc tốt, công ty cho đi học ba tháng ở Hàn quốc nhưng chuyến đi của nó vào đúng dịp Tết. Giờ đây cái lạnh dưới 0 độ C không còn làm nó sợ bằng cái lạnh xa nhà. Rồi Tết này ai sẽ phụ ba sơn lại ngôi nhà, cắt dán lại những dòng chữ đã ngả màu từ năm ngoái. Ai sẽ phụ mẹ dọn hàng, bán buôn cho buổi chợ Tết. Ai sẽ phụ ngoại nấu mâm cơm ngày Tết cúng ông bà.

Tết này nó không về, ngồi nghe nhạc xuân mà lòng cứ nôn nao, mở vali rút ra những bao lì xì đỏ, những tờ tiền thẳng tấp ngắm nghía rồi lại cất vào. Nó vẫn hay nói với mẹ sao Tết càng ngày càng buồn, không còn như hồi nhỏ cứ mong đến Tết. Giờ thì nó đã hiểu được nụ cười hiền của mẹ. Tết này nó không về nhưng chính Tết này mới làm nó thật sự hiểu được giá trị của vài ba ngày Tết.

Tết cũng vẫn là những ngày rất đỗi bình thường như nó hiện giờ, ngồi lặng lẽ ở một đất nước xa xôi khác, im ắng và nhạt nhẽo. Nhưng đó là ngày đoàn viên, ngày trở về để cảm nhận cái ấm áp, cái hạnh phúc thiêng liêng của gia đình sau một năm dài bon chen với cuộc sống bên ngoài. Tôi thèm lắm một nhành mai vàng rực, một mâm ngũ quả đầy, mùi nhang Tết quen thuộc, thèm một chút vị bánh tét, củ kiệu quê hương.

Tôi cũng thèm được quây quần bên nhau chờ đón giao thừa, nghe ba mẹ kể lại những ngày xưa nghèo khó và nhớ lắm những tối 30 Tết rộn ràng, nó chạy ù qua nhà ngoại dúi vào tay ngoại vài trăm nghìn rồi nũng nịu: “Cái này con cho ngoại nè để mai ngoại lấy một ít trong này ra lì xì con, con chưa muốn lớn đâu, vẫn thích được ngoại lì xì thôi” để rồi ngoại sẽ gõ đầu mắng yêu nó: “Cha mày, già đầu rồi mà cứ như con nít”. Thầm nhủ, ta còn được bao nhiêu lần như thế để được vòng tay chúc Tết ông bà cha mẹ, để được trở về và nhỏ lại đủ để cảm nhận nguyên vẹn hương vị ngày Tết của gia đình.

Vì cuộc đời là những chuyến đi

Và con gái của mẹ thì khát khao nhiều lắm

Nhưng sẽ có lúc con muốn trở về gục đầu vào gối mẹ

Chỉ mẹ thôi… là tất cả con cần.

Tết sau con sẽ về với mẹ, về với gia đình. Con thèm lắm mẹ ơi… một cái Tết quê hương.

Leave a Comment