Bận rộn đến mấy cũɴg hãy về đi thôi, bởi Tết đâu cɦỉ có sơn hào, hải vị?

todattn

Đào, mai đã nở rộn rã nhưng công việc vẫn cứ hối hả… Dù thế nào cũng hãy về đi thôi, bởi Tết của cha mẹ đâu phải chỉ gói trong những giỏ quà sang xịn, mà là…

Cuối năm tất tả với những giỏ quà… đắt tiền

Hối hả chạy xe trên phố, tất bật toan lo công việc… Đó là hình ảnh quen thuộc của chính chúng ta trong những ngày cuối năm rét buốt. Để rồi, ta ngỡ ngàng chợt nhận ra, sắc hồng đào đã nhen nhóm tự bao giờ và dường như ngày càng bừng lên giữa phố đông lạnh giá. Tết sắp về!

Nghĩ đến Tết, là nghĩ đến mái ấm thân thương, với những người yêu dấu ngóng trông, phải không nào? Nhưng đôi khi, thay vì chọn cách đơn giản nhất: “Về nhà”, người trẻ chúng ta lại tất tả đến tận phút cuối mới cuống quýt chọn 1 hộp quà thật sang, xịn với bao bì đẹp mắt, sặc sỡ và những cái tên xa hoa nhất mang về biếu tặng đấng sinh thành.

Khi chọn những hộp quà ấy, phải chăng, đâu đó trong sâu thẳm, bạn cũng có phần… trăn trở? Vì mình chẳng thể về nhà thăm cha mẹ được nhiều, hay về rồi mà tâm trí vẫn bay thật xa.

Nhưng đã bao giờ bạn tự hỏi, liệu đó có phải điều cha mẹ mình thực sự mong ngóng khi Tết về?

Bố mẹ mong mỏi điều gì sau hơn 300 ngày xa con?

Mùng 3 Tết năm ngoái, tôi cùng bố mẹ đi chúc Tết hàng xóm. Trước nhất là nhà cụ Minh – người đức cao vọng trọng với một gia đình mẫu mực nhất phố: Một ngôi nhà cao, rộng với cành đào rực rỡ, cây quất sai quả, những người con thành đạt luôn khiến cụ tự hào. Trên bàn nước nhà cụ là những hộp quà sang trọng từ nước ngoài, bao bì lấp lánh, lạ mắt. Các con cụ đã cùng gia đình nhỏ đi du lịch nước ngoài từ trước 30 Tết, cậu con út ở lại thành phố do bận công việc.

Suốt cả tuần trà ấy, cụ chỉ thao thao kể về các con, về cái Tết đơn sơ mà đầm ấm của những năm 7 mấy, khi cả nhà chỉ có 1 chiếc phượng hoàng, đã là “oách” lắm rồi, nhưng con cháu quây quần về hết.

“Tết năm ấy chỉ có nhõn cành đào bé xíu. Rét lắm nhưng vui gớm cháu ạ. Cả nhà xếp hàng, mua được hộp Bánh Mứt Kẹo Hà Nội trên phố Bà Triệu, thế mà trẻ con, người lớn ai cũng quý, chỉ chờ lúc cả nhà sum vầy, bóc ra ăn, nào hạt sen, mứt bí, mà ngon đáo để, sướng hơn bây giờ nhiều…”. – Nói đến đây, mắt cụ lấp lánh…

Hóa ra là vậy, đã là bậc cha mẹ, ai chẳng vui khi con cái ăn nên làm ra, biếu tặng mình những món quà quý. Nhưng sẽ vui hơn tất thảy, hạnh phúc trọn vẹn nếu những hộp quà, giỏ bánh ấy gói trọn chân tình nồng ấm ở trong ấy. Bởi xét đến sâu xa, miếng bánh, mứt chính là món ngon truyền thống kết nối gia đình, từ người già đến con trẻ trên bàn trà sum vầy dịp xuân sang!

Về đi thôi, để Tết của cha mẹ mãi ấm nồng như ngày xưa ấy!

Nếu bạn đang nghĩ đến một món quà nặng tính vật chất để bù đắp cho cha mẹ hay về nhà rồi mà tâm trí vẫn bay đi thật xa, hãy lắng lòng lại một chút trước những hối hả cuộc đời, để dành thời gian nâng niu những khoảnh khắc, con người đáng trân trọng nhất!

Hơn cả những sơn hào hải vị lạ lẫm, cha mẹ bạn cần điều gì đó từ sâu thẳm: không khí đầm ấm gia đình của ngày Tết, và vị thơm ngọt của trái lành đất Việt, gần gũi mà vẫn trân quý vô cùng bởi nó xuất phát tự sự quan tâm và thấu hiểu của người con dành cho cha mẹ.

Vậy thì còn chờ gì nữa mà không gói ghém hành lý, đặt trong đó một hộp mứt, giỏ quà ngọt thơm hương vị của yêu thương, để Tết này lại ấm nồng như những mùa Tết năm xưa?

Leave a Comment