Người cha qua đời để lại toàn bộ tài sản cho người giúp việc, chỉ cho con gái 3 nghìn đồng

todattn

Ra đi trong cô độc và tủi buồn, người cha già quyết định tặng hết tài sản, nhà cửa cho bà giúp việc còn “con gái rượu” chỉ nhận đúng 3.000 đồng. Câu chuyện quá thấm thía về lòng hiếu thảo, bổn phận của con cái với cha mẹ già.

Cha mẹ nào chẳng yêu thương, mong muốn dành mọi điều tốt đẹp cho con. Nhiều người làm việc cả đời cũng chỉ tích cóp tài sản để khi nhắm mắt có thể để lại hết cho con cháu. Nói điều này để thấy câu chuyện người cha già nhất quyết không để tài sản cho con gái sau khi qua đời. Có thể nói đó là đòn “trừng phạϯ” cao tay và quá thấm thía, đúng đắn của người cha để thức tỉnh con cũng như biết bao người ngoài kia còn quá vô tâm.

Ông Trần sống với con gái sau khi ly hôn vợ 50 năm trước. Thậm chí, ông thương con đến nỗi đã sẵn sàng để lại hết tài sản cho vợ và dẫn con ra đi, bắт đầu tay trắng gầy dựng lại từ đầu. Ông cũng không đi thêm bước nữa vì muốn dồn hết tình cảm, sự quan tâm cho con gái.

Vậy đó, đáp lại tình thương và tấm lòng của người cha lại là thái độ vô tâm, xa cách của con gái khi cô lớn lên. Dành cả tuổi trẻ để làm việc và nuôi con, đến khi về già ốm yếu, ông Trần lại chịu cảnh cô độc lủi thủi. Lúc ông bệпh, người con chỉ ậm ừ ghé thăm được vài lần rồi sau đó mất biệt dù khoảng cách chỉ chừng 1 giờ lái xe. Đường xá không phải vấn đề, chỉ là tấm lòng của con với cha quá xa xôi, lạnh lùng.

Ông Trần ngày càng già yếu nhưng phải sống một mình nên khó khăn trong chuyện sinh hoạt hằng ngày. Cô con gái đã chọn cách thuê một bà giúp việc để không phải nặng lòng, đụng tay chân chăm cha. Thà bỏ một khoản tiền để nhẹ nhõm, thậm chí đỡ phải ghé về nhà thăm cha. Ôi chua chát quá đỗi! Đến khi con cái đủ lông đủ cánh, ỷ còn khỏe mạnh là hắt hủi, lạnh nhạt với người cha đã yêu thương mình hết lòng. Nghe có vẻ tiêu cực nhưng lắm lúc chợt nghĩ các cụ ngày xưa nói rất chí lý, chỉ có con cái bỏ cha mẹ chứ cha mẹ nào đâu nỡ bỏ con.

Những ngày cuối trong đời, người cha đã trải qua đầy cô độc và nhớ con da diết. Cô con gái gần như không còn đến thăm cha, lâu lâu chỉ gọi điện hỏi thăm chiếu lệ. Đến khi thấy bản thân sức tàn lực kiệt, người cha đáng thương đã viết cho con 1 lá thư đầy cảm động: “Chỉ mình cha cô đơn trong bệпh viện, nhìn người khác có con cháu đến thăm nuôi mà lòng quặn thắt. Bố nhớ con gái quá! Con có vào thăm bố được đôi lần nhưng vội vàng quá. Dù cô Trần chăm sóc bố rất tận tình nhưng người cha già này vẫn khô héo vì bị bỏ rơi con gái ạ”.

Sự vô tâm của con gái đã khiến người cha đưa ra quyết định lạ lùng. Ông chuyển căn nhà và số tiền tiết kiệm 800.000 NDT (khoảng 267 triệu đồng) cho bà giúp việc đã chăm sóc, cận kề với ông trong những ngày cuối đời.

“Còn lòng hiếu thảo của con với bố, chỉ đáng giá 1 tệ thôi”, người cha kiên quyết viết trong bản di chúc. Số tiền 1 tệ là hỉ tầm 3000 đồng, quả là một vố chua chát và đầy bẽ bàng cho cô con gái. Từ nhỏ đến lớn được cha yêu thương, hყ siпh nhưng lại quá vô tâm đến mức tàn nhẫn. Số tiền cô nhận được chính là bài học thức tỉnh dù đã quá muộn màng. Mà nghĩ lại, 3000 đồng là vẫn còn may chứ nhiều khi không có 1 xu.

Nhớ câu chuyện cụ bà vì tức giận con cháu vô tâm, không đến chăm sóc khi bà bệпh nặng trong viện dưỡng lão. Trước khi mất, cụ bà quyết định ᴄắт nát vụn toàn bộ sổ tiết kiệm trị giá 23 tỷ đồng, không để con cháu vô tâm thừa hưởng 1 xu.

Câu chuyện chua chát như lời nhắc nhở mọi người hãy ra sức báo đáp mẹ cha. Không phải vì số tiền thừa kế sẽ nhận được bao nhiêu, mà đó là bổn phận và nét đẹp trong lối sống. Báo hiếu mẹ cha già là biểu hiện của việc sống nhớ ơn, hiểu nguồn cội và biết mình được sinh ra, trưởng thành, khôn lớn là nhờ ai.

Bên cạnh đó, câu chuyện cũng như ví dụ sinh động đến những bậc cha mẹ, tránh yêu thương con cái quá đà dễ dẫn đến tình cảnh con cái vô tâm, мáu lạnh. Thương con nhưng đừng làm hết mọi chuyện, hãy để con tự lập. Khi con trưởng thành, đủ tuổi tự lo liệu bản thân thì mẹ cha già cũng nên tính đến chuyện tích cóp cho mình khi về già, không phải làm phiền hay trở thành gánh nặng của ai. Còn ai may mắn có con hiếu thảo, biết nghĩ cho mẹ cha thì xem ra là may mắn vậy.

Leave a Comment